À, phải nhắc một chút để các bạn nhớ. Alibaba đã rình nghe được 40 tên cướp đọc câu thần chú để mở cửa hang. Sau đó, đợi bọn chúng đi khỏi, chàng đọc lại câu thần chú ấy và chui vào hang, lấy được vô số vàng bạc quý giá. Sau đó nữa, Alibaba đã dùng mưu kế giết sạch 40 tên cướp. Từ ấy, chàng sống một cuộc đời giàu sang phú quý!
Các bạn nhớ chưa nè?
Alibaba vốn ham vui, tiền bạc sẵn có nên chẳng lo làm ăn gì cả, suốt ngày chàng chỉ lo chơi game online và cá độ bóng đá. Ăn chơi mãi thì núi cũng lở chứ nói chi của cải. Đến một ngày nọ, Alibaba hết sạch tiền.
Chuyện đó là chuyện nhỏ, vì trong hang vẫn còn vô số ngọc ngà châu báu. Chỉ cần mở cửa hang, vô rinh về là lại giàu ngay. Thế nhưng rắc rối là ở chỗ này: Sau bao ngày ham vui, Alibaba quên mất tiêu câu thần chú! Như các bạn đã biết, trên đời này chỉ có 41 người biết câu thần chú, đó là Alibaba và 40 tên cướp; bây giờ 40 tên cướp đã về chầu tiên tổ, chỉ còn lại mình Alibaba, thế mà chàng lại quên tuốt!
Chơi game nhiều quá mụ mẫm cả đầu, Alibaba chỉ còn nhớ password để chơi game chứ chẳng lần đâu ra được câu thần chú. Mà không có thần chú thì làm sao vô hang lấy tiền ra được chứ! Lo lắng, bần thần, Alibaba cầu thánh Ala giúp mình nhớ lại được câu thần chú thuở nào để được trở lại thành người sang giàu quý phái.
Đêm ấy, Alibaba nằm mơ thấy thánh Ala nhắc mình mấy chữ: Web 2.0.
Choàng tỉnh, Alibaba vội hỏi nàng Morgiane xem Web 2.0 nghĩa là cái quái gì. Nàng Morgiane thông thái trả lời ngay: Web 2.0 là mạng xã hội, là hệ thống web mà người ta có thể giao tiếp với nhau, người ta không chỉ đọc dữ liệu từ web mà còn có thể đưa dữ liệu của mình lên đó. Chẳng hạn như là Wikipedia, là blog…
Vội vội vàng vàng, Alibaba vào Wikipedia tìm mục từ Alibaba. Tại đó, chàng thấy ngoài định nghĩa Alibaba là tên một website thương mại điện tử bự chảng của Trung quốc, còn có một mục kể lại toàn bộ câu chuyện của chàng và 40 tên cướp. Trong câu chuyện ấy, câu thần chú được ghi rõ là: Vừng ơi, mở ra!
Alibaba lắc đầu chán nản. Chàng là người duy nhất trên đời biết rằng câu thần chú đó là xạo! Bởi vì hồi đó chính Alibaba đã bịa ra câu ấy để trả lời mấy tay viết truyện (ai ngu mà đem câu thần chú thiệt nói cho người khác nghe chứ?). Vì Wikipedia cho phép edit mục từ, nên Alibaba viết thêm vào đó câu: Tôi, Alibaba, xin khẳng định rằng câu thần chú thực sự không phải là Vừng ơi, mở ra. Ai biết được câu thần chú gin là gì, xin hãy thông báo cho tôi biết tại địa chỉ mail: alibaba@alibaba.com.
Alibaba chuyển qua blog. Chàng post lên một entry nhằm hỏi thăm xem câu thần chú của Alibaba là gì.
Chưa đầy 24 giờ sau, Alibaba đã nhận được vô số còm-men vào blog của mình. Chao ôi, đủ mọi loại còm-men. Chọc quê có, mỉa mai có, dạy đời có, hâm mộ làm quen cũng có, nhưng đa số vẫn là những còm-men nói cho Alibaba biết câu thần chú là gì.
Chưa hết, vì Alibaba có để lại địa chỉ mail trên blog nên tại hộp thư của chàng spam mail bay về như bươm bướm. Nội dung mail thì đủ thứ hầm bà lằng, nào là quảng cáo thuốc Viagra, nào là từ Nigeria đề nghị chàng tham gia vào một vụ chuyển tiền hàng triệu đô, nào là mời chàng lấy bằng MBA với giá rẻ mạt, có cái lại mời chàng cung cấp thông tin để đưa tên chàng vào quyển Who is Who?... dĩ nhiên cũng có vô số mail đề xuất câu thần chú.
Chính vì được giúp đỡ quá nhiều như vậy mà Alibaba bế tắc, trong cả ngàn câu thần chú ấy cái nào là nói dóc, cái nào là nói xạo, cái nào là nói giỡn, cái nào là nói đùa… chàng bí!
Cho đến giờ này, chàng Alibaba tội nghiệp vẫn đang loay hoay với cái đống hỗn độn ấy, chưa biết làm sao tìm ra câu thần chú quý hóa của mình!
Riêng tôi, tôi nghĩ câu thần chú chẳng ở đâu xa, chính là Web 2.0 mà thánh Ala đã báo mộng cho Alibaba. Tận dụng và khai thác Web 2.0, bạn có thể làm giàu cho mình về vật chất. Nếu không giàu của cải được, qua đó bạn cũng có thể làm giàu về trí tuệ và cảm xúc. Bằng không nữa, bạn cũng có thể làm cho mình giàu thêm bạn bè, giàu thêm những mối quan hệ từ khắp mọi nơi trong thế giới phẳng này, phải không các bạn?
__________
Siêu thị Số - số 6, tháng 5/2008
Hay thiệt là hay.
Trả lờiXóa