Công ty của bạn đã có phần mềm quản lý chưa? (2)


Tóm tắt kỳ trước: Tức khí vì công ty khác có trang bị phần mềm quản lý, giám đốc Đường văn Hoàng quyết tâm cũng mua "một cái giống như vậy" cho công ty mình. Ông rất ngạc nhiên khi biết phần mềm quản lý giá rất cao, thực hiện rất lâu, và rất… vô hình.

Theo bạn, giám đốc Tư Hoàng có mua phần mềm quản lý của công ty Mắt Sáng không?
Có à? Lầm to.

Không à? Cũng lầm tuốt!

Những suy nghĩ như thế chỉ đủ để chứng minh bạn không có đủ… năng lực làm giám đốc!
Giám đốc Đường văn Hoàng không quyết định ngay mà tiếp tục đi khảo sát một số công ty phần mềm khác. Trong chuyến "vi hành" này ông phát hiện ra nhiều điều thú vị:

Một là, chẳng những "phần mềm" là vô hình, trừu tượng, mà cả "quản lý" cũng rất ư trừu tượng, vô hình. Nào là quản lý sản xuất, quản lý kinh doanh, quản lý kế toán, lại còn quản lý nhân sự nữa… Mỗi thứ như vậy lại có những quy mô, mức độ chi tiết khác nhau.

Hai là, giá cả của các phần mềm cùng loại thật là "thiên biến vạn hoá". Lấy thí dụ, cùng là một phần mềm quản lý kế toán có thể có giá từ năm ba triệu đồng đến hàng chục ngàn đô la. Thiệt tình mà nói, giám đốc Tư Hoàng không tài nào phân biệt được giữa một phần mềm giá 5 triệu với một phần mềm giá 10 ngàn đô nó khác nhau ở cái chỗ nào (ngoại trừ cái giá)!


Công ty của bạn đã có phần mềm quản lý chưa?


Hồi còn nhỏ, khi thấy thằng nhóc hàng xóm có chiếc xe hơi (đồ chơi) điều khiển bằng remote, còn bạn chỉ có chiếc xe lên dây cót thì bạn cảm thấy thế nào? Bạn có cảm giác tức tối, ganh tị như thế nào thì giám đốc Đường văn Hoàng có cảm giác y như thế nấy. Bởi vậy nên mới có buổi làm việc giữa giám đốc Đường văn Hoàng và trưởng phòng hành chính Đường văn Lối.
Tư Hoàng:

-          Chú Sáu Lối, chú nói tôi nghe giàn máy vi tính của công ty mình so với giàn máy công ty Bình dân cái nào ngon hơn?

Sáu Lối:


Hai Ẩu đi xem triển lãm máy tính


Tuần rồi, một sự kiện quan trọng về công nghệ thông tin của cả nước đã diễn ra tại TP. HCM: ComputerWorld Expo 2003. Đương nhiên một chuyên gia hàng đầu về công nghệ thông tin như Hai Ẩu không thể nào bỏ qua sự kiện này được.

Việc đầu tiên của Hai Ẩu khi vào tham quan triển lãm là… chiêm ngưỡng các cô người mẫu. Năm nào chẳng thế, các công ty lớn đều thuê người mẫu để đứng cho đẹp gian hàng của mình. Đi xem người mẫu khỏi tốn tiền, khoái quá đi chứ! Hai Ẩu cứ tha hồ nhìn chằm chằm vào các người đẹp mà chẳng ai "dị nghị", vì người ta cứ tưởng mình đang quan tâm xem xét "công nghệ mới"! Tiến xa hơn một chút là tới sát bên cạnh tỉ tê tâm sự, giả bộ tìm hiểu về kỹ thuật, người đẹp trả lời trật lất cũng chả sao vì mình cũng đâu cần biết, miễn có cớ để trò chuyện với nàng là vui vẻ lắm rồi. Tiếc là năm nay các công ty ít thuê người mẫu quá (những công ty có thuê thì cũng chưa "xịn" lắm), chưa đã mắt chút nào. Hừ, bộ làm ăn bết bát lắm sao mà "kẹo" dữ vậy chứ?


Khi Chí Phèo bán máy tính (2)


Tóm tắt kỳ trước: Chí Phèo trúng thầu cung cấp 100 bộ máy tính P4 1.7 GHz cho làng Vũ Đại. Đến lúc ký hợp đồng thì trên thị trường không còn CPU P4 1.7 GHz nữa, Bá Kiến lại đòi tiền hoa hồng đến 20%.

Bá Kiến hạ giọng:

-          Thôi, đứng lên đi. Tôi là tôi xem anh như con cháu trong nhà, đã thương anh phải thương cho trót (không khéo anh rạch mặt ăn vạ ở đây thì rõ khổ). Bây giờ tôi bày với anh cách này, anh nghe hay không thì tùy. Anh về mua 100 con Celeron 1.7 GHz lắp vào máy đi, thứ này có khối ở chợ, rẻ như bèo. Anh lại còn thay được mainboard rẻ tiền hơn cơ đấy. Phần tiền thừa ra anh gửi lại cho tôi để lại quả với các cụ. Như thế thì anh hoàn thành hợp đồng, tôi có tình với các cụ mà làng ta cũng có đủ máy tính để… chạy chương trình 112. Biên bản nghiệm thu cứ ghi là P4 1.7 GHz, các cụ làng ta già nua lẩm cẩm, làm thế quái nào mà phân biệt được Celeron với Pentium 4? Mọi việc để tôi lo. Anh Chí nhỉ?

Chí Phèo ngẫm nghĩ: Ông muốn làm người lương thiện mà mày không để ông làm người lương thiện, cái này là mày bày ra chứ không phải ông đâu nhé. Bây giờ ông có không muốn nghe theo cũng không được. Vả lại Celeron 1.7 GHz hay Pentium 4 1.7 GHz thì cũng là 1.7 GHz, làng ta ứng dụng tin học cao siêu tới đâu mà cần máy Pentium 4 cơ chứ.


Khi Chí Phèo bán máy tính


Làng Vũ Đại ngày nay đang bước vào kỷ nguyên công nghệ thông tin. Làng vừa được cấp kinh phí trang bị 100 máy vi tính để phục vụ nhu cầu phát triển công nghệ thông tin nông thôn. Còn ai nữa ngoài Bá Kiến đứng ra làm chủ đầu tư để mời thầu cho dự án tin học to tát này.

Tham gia đấu thầu, Bá Kiến mời những tay chân của mình: Năm Thọ, Binh Chức và một nhân vật rất quen thuộc với chúng ta: Chí Phèo.

Sau khi bán hồ sơ thầu, Bá Kiến cho người mời Chí Phèo đến phủ để bàn chuyện riêng.

Rót chén trà, Bá Kiến chậm rãi nói:

-          Anh Chí này, ai chứ anh tôi coi như người nhà, anh còn có họ với thằng Lý Cường nhà tôi nữa đấy, có gì thì ở trong nhà ta đóng cửa bảo nhau nhé. Tôi nghe người ta bảo rằng anh bán hàng cho người làng ta cứ treo đầu dê bán thịt chó, báo giá ghi là hàng Japan mà bán ra lại là Trung quốc, báo giá là hàng chính phẩm mà bán ra lại là hàng thứ cấp, second hand. Có phải vậy không anh Chí?


Đất lề - quê thói


Tôi đố bạn con lợn nó khác với con heo ở chỗ nào?
Khác đó bạn ạ, khác ở chỗ này:
Con lợn nó ăn ngô, còn con heo thì ăn bắp.
Ậy, con lợn với con heo mà còn khác nhau như thế thì buôn bán máy tính ở nơi này với nơi khác đương nhiên là phải khác nhau rồi.
Ở miền Nam (đặc biệt là miền Tây Nam bộ), đi bán máy tính mà bạn hông có tình thương mến thương với khách hàng thì đừng mong bán được máy. Giá cả? Chất lượng? Để đó tính sau, trước tiên là hãy làm "vài ve" cái đã. "Chú em hổng nhậu gụ thì đi dìa đi, chứ hổng có gáp máy gì gáo trọi á!"[1]. Qua mua máy của chú em là tại qua thấy chú em dễ thương chớ hổng phải tại cái gì hết. Bi nhiêu thì bi!
Ở miền Trung thì không phải vậy. Trước hết là xem thử cái máy của anh có chất lượng ra sao, chạy có ngon không, có bền không. Kế đến là giá cả, với chất lượng như vậy thì giá bao nhiêu, có phù hợp không.
Còn ở miền Bắc, điều trước tiên là bạn phải có uy tín. Uy tín là sao? Như là đạt tiêu chuẩn ISO, như là có dây chuyền công nghệ hiện đại, hoặc là công ty của bạn to thật là to, hoặc giả có không to thì cũng trực thuộc một bộ nào đó lớn ơi là lớn. Bạn thử kiểm chứng lại xem, có phải hầu hết các công ty máy tính có ISO đều là những công ty phía Bắc (hoặc trụ sở chính ở phía Bắc)?

Made in China

Bạn nghĩ gì khi đọc dòng tựa đề trên?
Đồ dỏm? Ờ, phải phải, xin mời bạn đọc tiếp.
Ai mua linh kiện vi tính cũng sợ đồ Made in China, khổ nỗi, hàng made in China lại nhiều vô kể. Thế nên mấy anh bán hàng phải lắm phen cực nhọc. Nếu trên thùng hàng in chữ Made in China sờ sờ ra thì phải làm sao? Bôi đen hoặc dùng lưỡi lam lạng mất dòng chữ này thì lộ liễu và trắng trợn quá. Một phương pháp dịu dàng trìu mến hơn là: dùng băng keo dán lên dòng chữ này rồi gỡ nhẹ ra, làm đi làm lại vài ba lần là chữ đi đằng chữ, thùng ở lại đằng thùng.
Nếu chữ Made in China xuất hiện ngay trên linh kiện thì sao? Phương pháp được quý bằng hữu chọn lựa nhiều nhất là dán ngay con tem bảo hành lên đó. Phương pháp này rất là hữu hiệu, vì thường chữ China trên linh kiện bé xíu, dán lên một cái là che ngay, và đã là tem bảo hành thì ai mà dám gỡ ra xem thử cái gì ở dưới chứ! Tem rách là không bảo hành à nha!

Tình anh bán chiếu


(Hồi kết, tiếp theo Hồi thứ hai: Sherlock Holmes đi đâu?)

Tiếng nói người trong cuộc - Hải Âu ghi theo lời kể của chủ một cửa hàng vi tính, mới mở và sắp đóng cửa
Thôi mà, đừng ghẹo em út mà anh Hai. Anh chị đừng nghe lời anh Hai, ổng giỡn đó. Đóng cửa đây là đóng cửa nghỉ để dẫn ổng đi nhậu, chớ hổng phải dẹp tiệm đâu, đừng hiểu lầm mà tội nghiệp thằng em này.
Giờ em kể nghen anh Hai.
Cách đây không lâu, em còn làm nhân viên kinh doanh cho một công ty cũng khá khá ở Sài Gòn này. Nhờ đó mà em biết được một số khách hàng, biết mối lấy hàng. Thử nghĩ coi, mình là nam nhi chi chí, biết mánh làm ăn rồi thì phải tự lập nghiệp, tự làm chủ chớ sao làm mướn cho người ta hoài. Em kiếm cách xin nghỉ việc rồi mở ra cái cửa hàng này.
Anh Hai nói sao? Em làm vậy là hông có tình nghĩa hả? Xời, anh Hai thấy hông, Lan thương Điệp thí mồ, vậy mà còn "cắt đứt dây chuông", huống chi em với ông chủ cũ chả có bà con gì ráo, thì có làm sao đâu hả anh Hai?

SHERLOCK HOLMES ĐI ĐÂU?

SHERLOCK HOLMES ĐI ĐÂU?
(Hồi thứ Hai, tiếp theo Hồi thứ nhất: Cửu âm chân kinh)

Câu chuyện xảy ra khi bác sĩ Watson cần trang bị một bộ máy vi tính để quản lý việc khám chữa bệnh của mình. Người mà bác sĩ Watson cần đến vấn kế cho việc trang bị này không ai khác hơn là thám tử lừng danh: Sherlock Holmes.
---
Holmes nói ngay khi Watson vừa bước vào phòng mình:
Holmes: Anh đang cần mua một chiếc máy vi tính. Anh vừa đến đường Bùi thị Xuân, ghé qua khá nhiều cửa hàng, mỗi nơi anh đều đọc và hỏi rất kỹ về giá các loại linh kiện vi tính. Anh hơi hoang mang, không biết nhận định như thế nào. Thêm nữa, tại một nơi, có lẽ là cửa hàng cuối cùng, kẻ gian đã nhanh tay gỡ mất cặp kính chiếu hậu trên xe của anh. Trên đường đến đây, anh đã chọn đường lắt léo để tránh bị công an thổi phạt vì thiếu kính chiếu hậu.

Bill Gates is dead!


BILL GATES ĐÃ CHẾT!

  1. Bill Gates, nhà tỷ phú - tổng giám đốc Microsoft - vừa bị bắn chết tại Los Angeles. Thủ phạm là một người Mỹ da đen chống phân biệt giai cấp. Y giết Bill Gates vì Bill Gates quá giàu! Đây là một hành động tự phát cá nhân. Thủ phạm đã lập tức bị bắt giữ và giết chết ngay sau đó.
  2. Ngay sau khi nguồn tin trên được đưa lên Internet, thị trường Hàn quốc hỗn loạn. Giá cổ phiếu trên thị trường chứng khoán sụt giảm 1,5%!

Trong 2 tin trên có ít nhất là một tin xạo, theo ý bạn đó là tin nào? Hay cả hai?

Kết quả thẩm tra của Hải Âu:
Tin thứ nhất hoàn toàn chính xác. Đó là những cảnh mở đầu trong một… bộ phim của GMD Studios mang tên Nothing so strange (Không có gì lạ kỳ đến thế). Trong phim, Bill Gates bị ám sát ngày… 2/12/1999. Diễn viên đóng vai Bill Gates là Steve Sires. Phim được trình chiếu tại Liên hoan Phim Slamdance ngày 13/01/2002. GMD Studios đã tạo nên một website mang tên www.nothingsostrange.com để quảng cáo (bạn có thể vào website để load về đoạn video clip ám sát ly kỳ này). Sau đó, được trớn họ còn làm thêm một website tên www.billgatesisdead.com để mọi người gửi những lời tưởng niệm đến… người quá cố (Giỡn dzui quá!).Nghe nói phản ứng của Bill Gates (thiệt) về bộ phim này chỉ là một câu nói thông qua người phát ngôn của ông ta: Làm phim gì kỳ dzậy, tui thất vọng lắm đó nghen!