Cha
đẻ của Sherlock Holmes, ông Conan Doyle, đã cho nhà thám tử lừng danh
biến mất như sau: Sherlock Holmes và kỳ phùng địch thủ của mình là James
Moriarty cùng rơi xuống thác nước Reichenbach, chết mất xác.
Đó
là một kết cuộc bi tráng, nhưng tiếc thay, nó không đúng. Việc mất tích
của Sherlock Holmes là một bí ẩn mà chỉ một mình Hai Ẩu được biết, xin
kể cho các bạn nghe (nhớ đừng tiết lộ cho ai khác nhé!).
Sherlock Holmes đang ngồi nghiên cứu vụ án thì vị khách bước vào xin gặp. Đây là một vị khách bình thường, bình thường đến mức bằng tài năng nhận xét và phân tích thiên tài của mình, Holmes vẫn không rút ra kết luận gì cả.
Ông ta không thuộc về phe hung thủ trong vụ án.
Ông ta không thuộc về phía nạn nhân.
Ông ta không phải là nhân chứng.
Ông ta cũng không phải người của sở cảnh sát đến can thiệp vào công việc của Sherlock Holmes.
Vậy ông ta là ai? Đến đây làm gì?
Vị khách lạ niềm nở chào Sherlock Holmes:
- Thưa Ngài Sherlock Holmes, tôi biết Ngài là một thám tử lẫy lừng nhất nước Anh, đã, đang và sẽ nắm trong tay những bí mật của những vụ án ly kỳ nhất.
- Vâng, thưa Ngài, tôi muốn nói về những điều bí ẩn ly kỳ mà Ngài đang nắm trong tay.
Khách lạ vẫn giữ bình tĩnh: Ồ, thưa Ngài Sherlock Holmes, Ngài nói đúng một phần. Tôi định mua những bí ẩn của Ngài, nhưng không phải để dấu nhẹm, mà là để công khai!
Holmes nhíu mày: Thế là thế nào? Ông là người của một thám tử cạnh tranh với tôi, muốn mua những thông tin tôi đã có để tiến thêm trong vụ án? Nếu thế, tôi sẽ không bao giờ bán. Hay ông là người thân của nạn nhân, đang rất nóng lòng muốn biết thêm thông tin? Nếu thế tôi cũng sẽ không bán ông à. Tôi sẵn sàng cung cấp thông tin cho ông miễn phí, nếu nó không ảnh hưởng đến quá trình điều tra, bằng không thì ông cũng không thể nào moi được thông tin.
Khách mỉm cười, kiên trì giải thích: Thưa Ngài, tất cả các giả định của Ngài đều SAI! Tôi không cạnh tranh với Ngài, thậm chí tôi còn muốn Ngài tìm ra manh mối của càng nhiều vụ án càng tốt. Tôi cũng chẳng phải thân nhân của nạn nhân nào trong các vụ án của Ngài cả. Tôi chỉ là nhà biên tập báo thôi à.
Holmes ngạc nhiên: Nhà báo? Nhà báo thì liên can gì ở đây? À, nếu để đăng tin thì xin ông chờ đến khi kết thúc vụ án.
- Ngài nói phải, tuy nhiên xin lưu ý Ngài là quá trình phá một vụ án rất dài, cho dù người phá án là một thám tử lừng danh cỡ Sherlock Holmes. Các vụ án mà Ngài thụ lý thế nào cũng có liên quan đến cướp, giết, đốt, hiếp, đó là những thứ rất hấp dẫn bạn đọc. Vậy thì khi có những thông tin rùng rợn, gay cấn, hay chụp được những bức ảnh ly kỳ, xin Ngài hãy cung cấp ngay cho chúng tôi. Độc giả sẽ say mê theo dõi những thứ đó, và Ngài sẽ được trả nhuận bút rất hậu. Ngài viết những lời bình thống thiết cho những vụ án bi thảm, mô tả thật khủng khiếp những cảnh thảm sát, tự vẫn... là độc giả sẽ đọc say sưa, và báo tôi sẽ bán rất chạy, Chuyện bé xé ra to, kéo dài càng nhiều kỳ càng tốt, Ngài ạ.
Thế là Sherlock Holmes đồng ý. Thay vì dùng dữ kiện để điều tra, Holmes cứ đưa bứa bừa lên báo để thu hút độc giả, bất kể đã được kiểm chứng hay chưa, bất kể có ảnh hưởng gì đến quá trình điều tra hay không. Những cuộc điều tra đầy tính suy luận của thám tử Sherlock Holmes biến mất, thay vào đó là các bài báo lá cải (với bút danh khác, không phải Sherlock Holmes).
À, còn bác sĩ Watson, người bạn của Sherlock Holmes thì ra sao? Khi thám tử Sherlock Holmes biến mất, Watson cũng giã từ nghề bác sĩ. Ông về vườn trồng cải, loại cải có lá thật to. Nghe nói lá cải này được cung cấp cho Sherlock Holmes để viết báo!
Hai Ẩu
____ Bài đăng trên eChip số ra ngày 21/6/12, kỷ niệm ngày Nhà báo.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét