Kẻ đợi chờ

Tôi ngồi dùng bữa buffet sáng trong một resort cao cấp ở Hội An. Ở một góc phòng ăn, tôi thấy một cậu phục vụ đang kín đáo quan sát mình.

Tôi biết cậu ta đang thực hiện trách nhiệm của mình là phục vụ khách hàng cho tốt. Cậu ta phải quan sát một cách khéo léo, sao cho khách hàng không có cảm giác là mình đang bị theo dõi, nhưng vẫn có thể đoán được kịp lúc và chính xác khách đang cần gì. Khi nào thì cần dọn bát đĩa cho khách, khi nào khách cần thức uống, hoặc bất cứ nhu cầu nào khác thì cậu ta sẽ có mặt ngay tại bàn để phục vụ mà không đợi khách phải gọi.

Đó chính là chất lượng dịch vụ, là sự phục vụ.

Nếu dịch vụ - sự phục vụ ở bệnh viện là làm cho người ta hết khổ (hết bệnh), thì dịch vụ - sự phục vụ ở khách sạn – nhà hàng là làm cho người ta sướng.

Suy ra rằng, nếu đã có bệnh viện máy tính để chữa bệnh cho máy tính thì cũng nên có resort máy tính để làm cho máy tính... sướng. Dĩ nhiên là không phải mang máy tính đi... tắm biển, hoặc đi đổi gió ở Đà Lạt mà là bảo trì máy tính và hệ thống mạng (kiểm tra, hiệu chỉnh máy tính để được vận hành tốt khi máy tính chưa hư, để máy hoạt động ổn định hiệu quả hơn), cung cấp phụ liệu (mực in, giấy in...) kịp thời, đúng chủng loại và tận nơi khi khách hàng cần đến (mà không cần khách phải gọi, và không cần khách phải giải thích chủng loại mực, giấy...) và vô số dịch vụ cần thiết khác để người sử dụng hệ thống máy tính luôn cảm thấy thoải mái, an tâm trong công việc.


Và dĩ nhiên, vấn đề chính là chất lượng phục vụ phù hợp với đối tượng, chứ không phải chỉ là hình thức (mặc áo blouse cho giống bác sĩ, mặc áo bồi bàn cho giống ở nhà hàng...).

Tôi đang miên man suy nghĩ thì cậu phục vụ đã đến bên cạnh, hỏi: Anh dùng trà hay cà phê ạ?

Tôi xin một tách cà phê. Cậu ta lịch sự rót cho tôi một tách cà phê. Cậu ngần ngừ chưa muốn đi, dường như muốn hỏi thêm gì đó. Tôi giương mắt nhìn, cậu ta rụt rè hỏi: Đoàn mình là của Công ty Intel, chuyên về máy tính phải không ạ?

Tôi gật đầu.

Cậu ta mạnh dạn bắt chuyện: Em tốt nghiệp kỹ thuật viên máy tính, trước đây cũng làm việc trong ngành này ạ. Em thích lĩnh vực máy tính lắm.

Tôi cảm thấy thú vị và trò chuyện với cậu hồi lâu.

Tôi không hiểu vì lý do gì đang làm việc trong ngành máy tính, cậu ta lại chuyển thành người phục vụ bàn. Vì luơng kỹ thuật viên máy tính thấp hơn... lương phục vụ bàn ở một resort cao cấp? Vì cậu ta không đủ năng lực theo nghề? Hay vì lý do nào khác?

Cho dù là lý do nào đi nữa, tôi tin là với niềm đam mê tin học sẽ có một ngày cậu phục vụ bàn này trở lại với ngành máy tính. Và lúc bấy giờ những kinh nghiệm mà cậu ta có được trong thời gian làm việc ở đây sẽ rất hữu ích cho người kỹ thuật viên máy tính. Đó là sự quan tâm đến khách hàng một cách chu đáo và khéo léo.

Như tên gọi tiếng Anh của người bồi bàn là waiter – kẻ đợi chờ, tin rằng cậu sẽ chờ đợi được đến một ngày làm một người kỹ thuật viên máy tính tốt nhất, đáp ứng tốt nhất nhu cầu của người sử dụng. 
___
eChip - tháng 11/2007

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét