Kẻ bất tài

Tui không phải kẻ bất tài! Chí ít tui cũng là một nhà thơ, vì từ lâu rồi tui đã có thơ đăng trên báo… Nhi đồng. Đại để bài thơ đó như vầy nè:

Con gà nó gáy ó o
Gọi em dậy sớm, đi cho tới trường
Nếu mà ngủ nướng trên giường
Sách buồn, vở khóc, ai thương bé nào?

Sau này lớn lên, tui có gởi nhiều thơ đăng báo, nhưng… không báo nào chịu đăng. Thành thật và khiêm tốn mà nói, chắc là thơ tui không đủ hay và tui không đủ tài hoa. Nhưng không phải tài hoa thì đâu hẳn là bất tài, bằng chứng là tui đã từng có thơ đăng báo. Phải hông nè?



Thây kệ các tờ báo không chịu đăng thơ tui, bây giờ đã có Phây-búc, tui làm thơ xong tự đăng lên đó cũng được thôi. Thế nhưng như đã nói, tui rất thiệt tình và khiêm tốn, nên trước khi đăng thơ của mình, tui cũng coi qua các trang Phây của mọi người coi hoạt động thơ phú nó như thế nào.

Phây-búc quả là bầu trời đầy sao sáng. Nhiều người làm thơ rất hay, được khen ngợi tíu tít. Để góp mặt vào thi đàn (nói vậy cho nó oai), tui nghĩ mình phải góp phần nhận xét vô những bài thơ hay đó. Chết một nỗi, trí tuệ tui hơi kém (trí tuệ hơi kém chớ chưa phải bất tài à nghen), nên đọc thơ thấy hay đó mà chẳng biết bình luận làm sao. Còm-men theo kiểu khen “hay quá!” khơi khơi thì xoàng quá, chả ra vẻ hiểu biết tí nào. Còn bình luận thì, hic, chỉ sợ mình bình luận ngu quá người ta cười cho thúi đầu. 

Tui tự nghĩ, thôi thì mình không đủ sức nhận xét thơ của những bậc tài hoa thì mình đọc thơ của những tay ngang vậy. Ít ra tài năng của họ cũng bằng mình trở xuống, như vậy mình mạnh dạn nhận xét hơn.

Tui vô trang Phây của một đại gia chuyên bán cám heo. May quá, đúng lúc anh này tung lên trên trang của mình mấy câu thơ:


Ào ào gió thổi hiu hiu

Trăng vàng chíp chíp, ghập ghềnh bóng mây

Ái chà, gặp đúng chỗ rồi. Thơ gì mà củ chuối vầy, thua mình là cái chắc. Gió hiu hiu mà ào ào. Trăng mà kêu chíp chíp như gà con. Bóng mây mà gập ghềnh như bánh xe bò. Thơ thì không có vần, mà lại còn viết sai chánh tả nữa chớ.

Vốn tánh cẩn thận, trước khi hạ… tay lên phím góp ý, tui thử đọc coi người khác đã còm-men những gì. Ngạc nhiên chưa? Toàn là những lời khen ngợi:
  • Ôi, tuyệt vời quá sếp của em ơi!
  • Em không ngờ anh giỏi bán cám mà lại còn làm thơ tuyệt tác tới vậy. Đúng là văn võ song toàn!
  • Người tài, thơ cũng hay. Thật là GATO quá đại ca ơi.
  • Tài năng thiên phú của sếp làm em kính phục.
Ngoài ra còn cả list vài chục câu còm nữa, câu nào cũng khen nức nở, làm tui bàng hoàng tự hỏi phải chăng mình chưa hiểu nổi cái hay trong câu thơ của chàng bán cám heo? Thiên hạ nói rằng: một lời nói sai, không tin!; hai lời nói sai, không tin!;… nhưng trăm lời nói cùng một ý thì ắt rằng đó là chân lý. Vậy đích thị hai câu thơ của chàng bán cám heo là tuyệt tác rồi, vậy mà mình hổng hiểu gì hết, lại cho là thơ dở ẹc! Bây giờ mà mình còm vô phê bình thơ này dở thì rõ là quay ngược bánh xe lịch sử, là bẻ gậy chống trời rồi!

Vậy là hết! Thơ của bậc tài hoa ta không hiểu đã đành, thơ của người bán cám heo ta cũng đánh giá không đúng luôn, vậy ta đâu còn là nhà thơ nữa mà đích thị là kẻ bất tài.

Tui rầu lắm. Tưởng Phây là cái gì hay lắm, dè đâu vô nhởn nhơ trong đó mới biết mình là thằng ngu, là kẻ bất tài. Các bạn chơi Phây có bị giống tui hông?

Hai Ẩu
eChip M! 521 - 14/10/2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét