Thuyết khách 4


Trương Nghi là đồng môn của Tô Tần. Thấy Tô Tần đi dụ bán linh kiện vi tính bị “dính chấu”, Trương Nghi quyết định bán phần mềm. Nghi thấy cùng là một phần mềm quản lý có thể có giá từ 50 ngàn đồng đến 50 ngàn đô. Điều quan trọng là phải tìm đến “nhà sản xuất” nào ít có điều kiện tiếp cận khách hàng, mình dễ qua mặt họ kiếm phần chênh lệch thật đậm. Nghĩ vậy, Trương Nghi đến gặp Tôn Tẩn. Từ ngày què chân, Tôn Tẩn chỉ nằm nhà viết phần mềm, chẳng tiếp xúc với ai.

Lân la hỏi chuyện, Nghi biết rằng chỉ cần trả khoảng 10 triệu đồng, Tôn Tẩn có thể thực hiện một phần mềm quản trị nhân sự loại xịn.

Nghi tìm đến một doanh nghiệp cỡ bự, đề nghị cho mình hợp đồng cung cấp phần mềm quản trị nhân sự. Ngài trưởng phòng hành chính miễn cưỡng tiếp Nghi và nói:

- Phần mềm ấy à? Đây cũng cần đấy chú em ạ. Nhưng chú đâu phải người đến chào hàng đầu tiên. Có khối anh đến đây mà tôi chưa “chịu” anh nào đấy chú em ạ.

- Dà, em biết chứ ạ. Nhưng em tin tưởng vào tính ưu việt của sản phẩm của mình, và anh ạ, giá cả của em “mềm dẻo” lắm ạ... Anh cho em thưa chuyện ít phút để giới thiệu ạ... Dạ, sẵn dịp trưa em mời anh dùng bữa ở nhà hàng... để anh em mình làm quen ạ.


Tại nhà hàng... trưởng phòng móc trong cặp ra một xấp tài liệu, đưa Trương Nghi coi. Nghi thấy đó là một thư chào hàng phần mềm quản trị nhân sự với giá 40 triệu đồng (gấp 4 lần giá Tôn Tẩn đề nghị!). Trưởng phòng nói: Nói thật với chú, để ứng dụng được phần mềm, anh đây phải gửi sếp một ít, gửi phòng tài vụ một chút, và còn bên thuế, bên tài chính nữa... Thế mà bọn này nó chỉ “chung” cho anh có 30%, đâu có đủ!

Trương Nghi nhẩm tính, cho rằng mình có thể “chung” đậm hơn để chiến thắng. Và sau một chầu nhậu tình thương mến thương, một quá trình thuyết khách tài tình, đôi bên đã đi đến quyết định. Theo đó hợp đồng cung cấp phần mềm quản trị nhân sự có giá 50 triệu đồng, trưởng phòng sẽ “hưởng” 40%, tức là 20 triệu (bạn có thể dễ dàng tính ra phần của Trương Nghi được hưởng sau khi trừ đi khoản 10 triệu đồng chi cho tác giả phần mềm là Tôn Tẩn!). Đôi bên cũng thống nhất sẽ ứng trước 50% giá trị khi ký hợp đồng, phần còn lại sẽ thanh toán toàn bộ khi chương trình hoàn tất, được nghiệm thu. Hợp đồng được ký giữa công ty và một cá nhân: đó là Trương Nghi, “chuyên gia tin học”.

Khi Trương Nghi ký hợp đồng xong và ứng trước 25 triệu. Nghi sửng sốt khi thấy ngài trưởng phòng tỉnh bơ ngắt ra 20 triệu ngay tại chỗ, gọi là dùng để “bôi trơn”. Chưa kịp nhận 5 triệu đồng còn lại, Nghi lại càng sửng sốt hơn nữa khi thấy mình tiếp tục bị trừ đi 2 triệu rưỡi. Kế toán giải thích rằng đó là khoản thuế thu nhập 10% trích trước (trên khoản tiền 25 triệu Nghi nhận được trên danh nghĩa).

Nhận 2 triệu rưỡi, trừ đi tiền chầu nhậu hết 1 triệu, Trương Nghi lặng lẽ đem 1 triệu rưỡi còn lại đến giao cho Tôn Tẩn để đặt hàng viết chương trình quản trị nhân sự....

Bạn thân mến, tôi không biết bạn đã từng lập trình chưa. Nếu có, ắt là bạn biết một phần mềm không phải một... gói xôi, bán xong ăn liền. Bạn phải tiếp cận công việc, phải phân tích hệ thống, phải hoàn chỉnh từng phân đoạn, chạy thử và chỉnh sửa theo nhu cầu thực tế, vv và vv...

Bởi vậy, một triệu rưỡi đồng do Trương Nghi đưa cho Tôn Tẩn chỉ đủ để Tôn Tẩn uống cà phê và suy nghĩ lơ mơ chứ chưa đủ để tạo nên cái sườn cơ bản của chương trình. Trương Nghi lại không thể đưa tiếp tiền cho Tôn Tẩn, vì còn một triệu rưỡi Nghi đã giao hết cho Tẩn rồi. Doanh nghiệp không thể ứng thêm tiền cho Trương Nghi vì theo hợp đồng chỉ có thể thanh toán nốt khi chương trình hoàn thành. Nếu không được nhận bổ sung kinh phí Tôn Tẩn không thể tiếp tục lập trình. Mà không ai làm thì lấy gì để hoàn thành để thanh toán nốt số tiền còn lại cơ chứ!
Thế nên tất cả mọi chuyện vẫn đang lửng lơ, chưa và có lẽ sẽ không có hồi kết thúc. Nếu bạn là chuyên gia lập trình và đang muốn thứ sức, muốn “cống hiến”, xin hãy liên lạc với Trương Nghi để thực hiện cho xong dự án này.
___
eChip 207

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét