Ngày xửa ngày xưa, có một chú bé nhà nghèo, mồ côi cha mẹ. Ngày chú phải vào rừng đốn củi, mang ra chợ đổi gạo mưu sinh. Đêm đến, chú cặm cụi bên chiếc máy tính second-hand, dùi mài kinh sử, chờ đến khoa thi.
Của cải cha mẹ để lại cho chú chỉ có một chiếc máy tính second-hand, hư lên hư xuống nhưng vẫn khả dĩ sử dụng được. Khổ nỗi, có những lúc cần in ấn luận văn, tài liệu chú phải chép vào đĩa mềm rồi mang ra tận kinh thành để thuê in. Vừa tốn tiền thuê máy, vừa mất thời giờ đi xa, lại mất cả một ngày kiếm củi đổi gạo.
Một hôm, dù rất gấp in tài lệu để học, nhưng nhà không còn gì để ăn, chú đành vác búa vào rừng đốn củi. Sau một buổi trời mệt nhọc, nghĩ tủi cho phận mình lao đao vất vả, chú ngồi dưới gốc cây khóc tỉ tê. Đúng lúc đó, ông bụt xuất hiện. Ông đến bên chú bé, ôn tồn hỏi:
Chuyện ông bụt
Chú bé ngồi cô đơn trong tòa lâu đài, khóc tấm tức.
Như lệ thường, khi có một chú bé ngồi khóc thì sẽ có một ông bụt hiện ra. Bụt hỏi: Tại sao con khóc?
Chú bé trả lời trong nước mắt: Con buồn quá!
Bụt lại hỏi: Con đang sống trong ngôi nhà đẹp thế này, mặc quần áo sang trọng thế này, cớ sao lại buồn?
Chú bé òa lên nức nở: Con không có gì chơi cả, không có ai chơi cả. Mấy thứ đồ chơi trong lâu đài này con ngấy tận cổ rồi!
Bụt à lên, vui vẻ bảo chú bé: Ta hiểu rồi, ta có thể giúp con ngay thôi. Con xem đây, hô biến!
Thế rồi ông bụt cài vào máy tính của chú bé một số game online, hướng dẫn chú bé chơi.
Như lệ thường, khi có một chú bé ngồi khóc thì sẽ có một ông bụt hiện ra. Bụt hỏi: Tại sao con khóc?
Chú bé trả lời trong nước mắt: Con buồn quá!
Bụt lại hỏi: Con đang sống trong ngôi nhà đẹp thế này, mặc quần áo sang trọng thế này, cớ sao lại buồn?
Chú bé òa lên nức nở: Con không có gì chơi cả, không có ai chơi cả. Mấy thứ đồ chơi trong lâu đài này con ngấy tận cổ rồi!
Bụt à lên, vui vẻ bảo chú bé: Ta hiểu rồi, ta có thể giúp con ngay thôi. Con xem đây, hô biến!
Thế rồi ông bụt cài vào máy tính của chú bé một số game online, hướng dẫn chú bé chơi.
Cửu âm chân kinh
Kim Dung viết rằng:
Âu Dương Phong dùng rắn độc bức bách Quách Tĩnh và Hồng Thất Công trong khoang tàu để buộc Quách Tĩnh phải cho y biết Cửu âm chân kinh, vì lúc bấy giờ Quách Tĩnh là người duy nhất thuộc lòng Cửu âm chân kinh.
Hồng Thất Công xúi Quách Tĩnh hãy viết bậy bạ để lão Âu luyện võ công trật lất. Quách Tĩnh nghe lời, hì hục viết ra toàn bộ võ công Cửu âm chân kinh xạo cho Âu Dương Phong. Quả nhiên, lão Âu đọc và luyện xong trở nên điên khùng, dở sống dở chết.
Hồng Thất Công hỏi Quách Tĩnh: Chú mày bịa ra cái gì mà ghê gớm vậy?
Quách Tĩnh cuời hề hề trả lời: Dạ thưa Hồng lão gia, chả có gì ghê gớm cả, chỉ là bảng báo giá linh kiện vi tính thôi ạ!
Âu Dương Phong dùng rắn độc bức bách Quách Tĩnh và Hồng Thất Công trong khoang tàu để buộc Quách Tĩnh phải cho y biết Cửu âm chân kinh, vì lúc bấy giờ Quách Tĩnh là người duy nhất thuộc lòng Cửu âm chân kinh.
Hồng Thất Công xúi Quách Tĩnh hãy viết bậy bạ để lão Âu luyện võ công trật lất. Quách Tĩnh nghe lời, hì hục viết ra toàn bộ võ công Cửu âm chân kinh xạo cho Âu Dương Phong. Quả nhiên, lão Âu đọc và luyện xong trở nên điên khùng, dở sống dở chết.
Hồng Thất Công hỏi Quách Tĩnh: Chú mày bịa ra cái gì mà ghê gớm vậy?
Quách Tĩnh cuời hề hề trả lời: Dạ thưa Hồng lão gia, chả có gì ghê gớm cả, chỉ là bảng báo giá linh kiện vi tính thôi ạ!
Bạn có thông minh không?
Mấy năm trước, có dịp đi nước ngoài, tôi rất ngạc nhiên khi thấy trong quầy sách tin học bày đầy những tựa sách đại để như sau: Excel for dummies, Windows for Idiot… Dịch nôm na là Excel cho mấy gã đần độn, Windows cho những chàng ngốc…
Trời đất, đặt tựa như thế này mà bán ở Việt Nam thì họa may chỉ có… mấy thằng ngốc mới mua, còn những bậc đại trí thức như chúng ta chỉ cần liếc qua cái tựa là đã thấy bị xúc phạm vô cùng rồi.
Cố gắng nén lòng "tự hào dân tộc" lại, tôi giở vài quyển ra xem bọn ngốc viết gì trong ấy. Té ra cũng là những nội dung giống như sách dạy Windows, Excel của ta - không thiếu thứ gì, chỉ có điều sao mà họ trình bày sáng sủa, dễ hiểu quá, ngay đến… ngốc cũng có thể hiểu được.
Trời đất, đặt tựa như thế này mà bán ở Việt Nam thì họa may chỉ có… mấy thằng ngốc mới mua, còn những bậc đại trí thức như chúng ta chỉ cần liếc qua cái tựa là đã thấy bị xúc phạm vô cùng rồi.
Cố gắng nén lòng "tự hào dân tộc" lại, tôi giở vài quyển ra xem bọn ngốc viết gì trong ấy. Té ra cũng là những nội dung giống như sách dạy Windows, Excel của ta - không thiếu thứ gì, chỉ có điều sao mà họ trình bày sáng sủa, dễ hiểu quá, ngay đến… ngốc cũng có thể hiểu được.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)